Một Đời Người, Một Hành Trình
Tưởng nhó về Đức Cha Phaolô Maria:
Một năm kia, vào dịp mừng lễ thánh Phaolô tông đồ trở lại
(25/01), bổn mạng của Đức Cha Phaolô-Maria Nguyễn Minh Nhật, có
người đã tặng cho ngài bức tranh vẽ một con ngựa đang phi nước
đại rất đẹp. Người tặng bức tranh có ý ám chỉ thánh Phaolô
tông đồ chính là một kẻ ngã ngựa trên đường Đamas (TĐCV
26,12-18). Tuy nhiên, thánh Phaolô ngã ngựa nhưng không bại trận. Ngài
đã đứng dậy sau khi ngã xuống và ngài đã tiếp tục cuộc hành
trình tiến tới đích tựa như con tuấn mã đang phi nước đại.
Cuộc đời thánh Phaolô tông đồ chính là một cuộc hành trình đẹp
đẽ. Trên cuộc hành trình đó, ngài đã chạy đến mức cuối cùng
của con đường và đã lãnh nhận triều thiên vinh quang, như lời
ngài đã nói : “Tôi đã chiến đấu trong cuộc chiến chính nghĩa,
đã chạy cùng đường và đã giữ vững đức tin” (2 Tim 4,
7).
Cuộc đời của Đức Cha Phaolô-Maria cũng là một cuộc hành trình
thật đẹp. Cũng như vị thánh bổn mạng của ngài, ngài đã một
lần “ngã ngựa”, nhưng ngài không bại trận. Ngài đã đi đến
cùng cuộc hành trình đức tin và xứng đáng lãnh nhận triều thiên
vinh quang.
Cuộc đời Đức Cha Phaolô-Maria, một cuộc hành trình trung kiên
Cũng giống như tên gọi của mình, cuộc đời của Đức Cha Phaolô-Maria
Nguyễn Minh Nhật thật trong sáng - Trong sáng như “ánh sáng ban ngày”.
Trong sáng vì đó là một cuộc đời đơn sơ, thánh thiện. Trong sáng
vì suốt đời ngài đã trung thành đi theo Chúa là ánh sáng đời mình.
Đức Cha Phaolô-Maria sinh ngày 12/09/1926 tại Thượng Kiệm-Ninh Bình.
Đó là khởi điểm cho cuộc hành trình của một đời người. Trên
cuộc hành trình đó, mốc điểm đáng ghi nhớ là ngày 07/6/1952, ngài
thụ phong linh mục tại Phát Diệm. Khi ấy ngài mới hơn 25 tuổi.
Cuộc hành trình vẫn luôn bừng sáng với trái tim đầy nhiệt
huyết của một linh mục trẻ trung. Sau đó, ngài đi du học tại
Canada năm 1952. Tuy nhiên, dù chưa học xong, ngài đã vâng lời bề
trên là Đức Cha Tađêô Lê Hữu Từ, Giám Mục Giáo Phận Phát
Diệm, về nước vào năm 1955 để làm linh hướng tại Tiểu
Chủng Viện Thánh Phaolô, Phú Nhuận (Sài Gòn) đến năm 1967. Sau đó,
ngài tiếp tục làm linh hướng tại Tiểu Chủng Viện Thánh Phaolô
Phước Lâm từ năm 1967 đến năm 1969, và làm linh hướng tại
Tiểu Chủng Viện Thánh Phaolô Xuân Lộc từ năm 1969 đến năm
1975.
Trong bàn tay dẫn dắt của Thiên Chúa, con người không thể hiểu
được thánh ý nhiệm mầu của ngài. Một con người suốt 20 năm
linh mục chỉ làm linh hướng, chưa một lần đi coi xứ, thế mà
ngài đã đào tạo và huấn luyện được biết bao vị mục tử
tốt lành cho các xứ đạo. Ngài hướng dẫn và uốn nắn các tâm
hồn được trao phó bằng tất cả tình thương và sự thánh
thiện của một vị linh hướng giàu kinh nghiệm.
Chỉ hơn 3 tháng sau ngày đất nước bước vào một cuộc thay đổi
lớn lao, cuộc hành trình đời ngài đi vào một khúc quanh mới :
ngài được tấn phong Giám Mục tại Tòa Giám Mục Xuân Lộc vào
ngày 16/7/1975 trong âm thầm lặng lẽ. Cuộc hành trình theo Chúa và
phục vụ của ngài vẫn thế. Có khác chăng là con đường ngài đi
bây giờ phải lên dốc cao hơn và thánh giá ngài vác trên vai lúc
này nặng nề hơn. Nhưng ngài vẫn trung kiên đi theo Chúa với tâm
niệm đời Giám Mục : “Phục vụ Chúa trong hân hoan” .
Ngài làm Giám Mục Phó Giáo phận Xuân Lộc 13 năm (từ 1975-1988) và
làm Giám mục Chánh tòa Giáo phận Xuân Lộc 16 năm (1988-2004).
Cuộc hành trình phục vụ Giáo phận Xuân Lộc của ngài trải dài
29 năm dài với biết bao vất vả cực nhọc của một vị chủ chăn
luôn biết dưỡng nuôi đoàn chiên và xây dựng Giáo phận mỗi ngày
một lớn mạnh. Đức Cha Phaolô-Maria đã kiên trì và trung thành đi
theo Chúa không phải vì ngài luôn mạnh mẽ can trường. Trái lại,
đã có nhiều lúc cũng giống như thánh Phaolô tông đồ, ngài cảm
thấy mình yếu đuối và thấp hèn. Thế nhưng ngài luôn nghe thấy
tiếng Chúa thì thầm bên tai: “Ơn ta đủ cho con, vì sức mạnh
của ta được biểu lộ trọn vẹn trong sự yếu đuối” (2 Cr
12, 9).
Ngã ngựa nhưng không bại trận
Khi bước vào tuổi 78, với 29 năm phục vụ Giáo phận, Đức Cha
Phalô-Maria với tuổi cao sức yếu đã xin với Tòa Thánh Vatican để
được nghỉ hưu. Sau nhiều lần thỉnh nguyện, ngài đã được Tòa
Thánh chấp nhận cho nghỉ hưu. Ngài quyết định chọn ngày
02/12/2004 là ngày lễ tạ ơn Chúa và kết thúc nhiệm vụ cai quản
Giáo phận. Đó phải là một ngày lễ thật cảm động và đầy hân
hoan khi toàn thể Giáo phận vây quanh vị chủ chăn thân yêu để cùng
ngài tạ ơn Chúa vì suốt cả đời đã “Phục vụ Chúa trong hân
hoan” . Chắc hẳn ngày lễ đó thật đáng nhớ và được
mọi người mong chờ.
Nhưng, một ngày lễ với đầy đủ ý nghĩa tốt đẹp như thế đã
không thể có. Vì vào ngày 24/11/2004 tức là chỉ còn 8 ngày nữa là
đến ngày lễ tạ ơn, thì Đức Cha Phaolô-Maria đã bị đột
quỵ. Ngài đã “ngã quỵ” khi gần kết thúc một chặng đường.
Tuy nhiên, ngài “ngã ngựa” nhưng không bại trận. Và hơn lúc nào
hết, vào chính lúc này, ngài luôn nhắc nhở chính mình lời nói
của thánh Phaolô : “Tôi rất vui mừng và tự hào vì những
yếu đuối của tôi, để sức mạnh của Chúa Kitô ở mãi trong tôi”
(2 Cr 12, 9).
Trong suốt thời gian 2 năm, 01 tháng và 23 ngày, Đức Cha Phaolô-Maria
đã phải nằm trên giường bệnh với bao sự đau khổ vì bệnh
tật nơi thân xác. Chính lúc ấy, ngài đã thông hiệp với sự đau
khổ của Chúa Giêsu khi nằm trên thánh giá. Ngài đã trở thành
một hiến tế đẹp lòng Chúa. Đức Cha Phaolô-Maria “ngã ngựa”
nhưng ngài không bại trận. Ngài không thể đứng dậy và bước
đi bằng đôi chân của mình, nhưng ngài vẫn tiếp tục cuộc hành
trình bằng trái tim đầy ắp yêu thương và lời cầu nguyện tha
thiết từng ngày. Ngài vẫn đồng hành với Giáo phận Xuân Lộc và
Giáo phận mới Bà Rịa. Ngài vẫn dõi theo từng bước chân của
đoàn chiên bằng đôi mắt người mục tử nhân lành. Ngài vẫn
tiếp tục bước đi bằng tấm lòng của người cha đầy tình nhân
hậu. Ngài không thể nói thành lời để giảng dạy giáo huấn, nhưng
chính gương hy sinh của ngài đã nói lên tất cả mọi điều. Ngài
không thể dâng lễ hằng ngày, nhưng sự đớn đau của thân xác
bệnh tật đã làm cho ngài trở thành một hiến lễ tuyệt vời dâng
lên Thiên Chúa. Nằm trên giường bệnh không thể đi một bước,
nhưng ngài vẫn vui, vì ngài vẫn đang tiếp tục đi đến với đoàn
chiên bằng đôi chân của vị Tân Giám mục Xuân Lộc và vị Giám
mục Tiên Khởi Bà Rịa.
Hành trình về nhà Cha
Trong những ngày Đức Cha Phaolô-Maria đang hấp hối trên giường
bệnh, một người thân cận của Ngài đã nói : “Chính ngài
mong ước ra đi vào ngày thứ bảy hoặc ngày thứ tư, vì ngài luôn
có lòng yêu mến Đức Mẹ và Thánh Cả Giuse” .
Quả thật, thánh cả Giuse luôn nhận lời ngài. Ngài đã ra đi vào
lúc 12g30 ngày thứ tư 17/01/2007 tại bệnh viện Chợ Rẫy. Có lẽ
ngài muốn Thánh Cả Giuse dẫn đưa ngài trên cuộc hành trình về
nhà Cha, như ngày xưa Thánh Cả đã dẫn đưa Chúa Giêsu và Đức
Mẹ qua những hành trình thử thách gian nan tại trần thế.
Với 81 tuổi đời, 55 tuổi linh mục, 32 tuổi Giám mục, Đức Cha
Phaolô-Maria đã hoàn tất cuộc hành trình tại thế thật kiên cường.
Hôm nay, ngài thanh thản và bình an bước vào cuộc hành trình về
nhà Cha.
Đức Cha Phaolô-Maria đã nằm xuống, nhưng trái tim ngài vẫn còn
đập mãnh liệt trong lồng ngực của hàng triệu tín hữu thuộc
Giáo phận Xuân Lộc và Giáo phận Bà Rịa.
Chúng ta hãy cầu nguyện cho ngài, để sau một đời phục vụ
trong trung kiên, ngài sẽ được Thiên Chúa ban ân thưởng trên
trời. Chúng ta cũng xin ngài cầu bầu cho chúng ta trên đường lữ
thứ trần gian luôn trung thành với Thiên Chúa, để cũng xứng đáng
hưởng vinh quang mai sau. Xin cho chúng ta bắt chước ngài, suốt đời
trung tín với Chúa, để cuối đời có thể nói như thánh Phaolô :
“Đối với tôi sống là Đức Kitô, chết là một mối lợi”
(Phil 1, 21).
(Ngày 17 tháng 01 năm 2007)
LM Giuse Phạm Văn Lý
VietCatholic News (18/01/2007)
|