Ngày 23 tháng 12
St. Antonio de Sant’Anna Galvăo
(1739-1822)
Thánh Frei Galvăo là vị thánh đầu tiên
sinh tại Brazil. Ngài là một linh mục Ḍng Phanxicô,
sinh trưởng tại Brazil trong khoảng thế
kỷ 18 và 19. Ngài là một con người của ḥa
b́nh và có ḷng nhân từ, luôn yêu thương người
khác. Ngài thường giúp đỡ và chăm sóc
phục vụ những người nghèo khổ và
những người bị bỏ rơi. Ngài thường
ngồi rất lâu dài tại Ṭa Giải Tội v́
được rất nhiều tín hữu yêu mến và
thích đến với Ngài để xưng tội. Bí
Tích Thánh Thể là Trung Tâm đời sống thiêng
liêng
của Ngài.
Antôn de Sant'Anna Galvăo sinh tại Guaratinguetá, bang Săo Paulo
cách đây 268 năm (1739) trong một gia đ́nh đạo
đức, có 11 người con. Thân phụ của ngài
là một người Bồ Đào Nha di cư tới
Brazil lập nghiệp và là một quan chức cấp
cao tại thành phố này. Thân mẫu là bà Isal, con
của một đại điền chủ. Năm
21 tuổi, Antôn từ bỏ một tương lai
đầy hứa hẹn trong xă hội bấy giờ
và gia nhập trường đệ tử dòng Tên ở Belem, nhưng
sau đó ngài thay đổi ý định và muốn trở nên một tu sĩ dòng
Phanxicô. Sau khi gia nhập tu viện Thánh Bonaventure ở Macacu, Janeiro
được một năm, ngài khấn trọn vào
năm 1761 và thụ phong linh mục
năm 1762 lúc mới 23 tuổi.
Tại tu viện Thánh Phanxicô ở São Paolo, ngài giữ các công
việc rao giảng, giải tội và là người giữ cửa. Một vài năm sau,
ngài được bổ nhiệm làm cha giải tội cho Dòng Têrêsa Cải Tổ,
là một nhóm nữ tu sống trong thành phố này.
Năm
1774, Cha Galvăo và Sơ Helena
Maria cùng thành lập một cộng đoàn nữ tu mới
(Our Lady of the Conception of Divine Providence) dưới sự bảo
trợ của Ðức Maria. Năm sau đó, Sơ Helena Maria từ trần nên một
mình Cha Antôniô phải chịu trách nhiệm về tu hội mới này, nhất là
việc xây cất tu viện và nhà thờ đủ cho con số nữ tu ngày càng
gia tăng. Việc xây dựng thánh đường
của nhà ḍng trong nhiều năm trời, vừa làm
kiến trúc sư, vừa điều hành mọi công
việc, và làm cả thợ nề nữa. Toàn bộ
công tŕnh được gọi là Đan viện Ánh Sáng,
năm 1988, tổ chức Unesco của Liên Hiệp
Quốc đă ghi Đan viện này vào số các gia
sản văn hóa của nhân loại.
Cha
Galvăo cũng có tài chữa bệnh cho dân chúng
bằng những phương thức đơn sơ.
Một hôm, một thanh niên đến xin cha cứu
chữa. Được Chúa soi sáng, cha viết trên
một mảnh giấy một câu bằng tiếng
latinh rút từ kinh nhật tụng Đức Bà "Sau
khi sinh con, Đức Trinh Nữ vẫn nguyên
tuyền", rồi cha cuốn miếng giấy
ấy lại thành viên thuốc và trao cho chàng trai
sắp chết v́ cơn đau thận. Những cơn
đau ngừng ngay lập tức.
Từ năm 1798, chính
quyền địa phương thành phố Săo Paulo
đă xưng tụng ngài là một sứ giả ḥa b́nh
luôn yêu người. Gọi ngài là một sứ
giả hoà b́nh bởi v́ mọi người đều
muốn t́m đến ngài để lănh nhận bí tích
ḥa giải, bởi v́ ngài có thể hiểu thấu
những ưu tư trong tâm hồn mọi người.
Mọi người đều v́ những đức tính
này của ngài mà đă từ những nơi rất xa
xôi cũng t́m đến với ngài. Gọi ngài là
một người đem lại b́nh an và yêu thương
cho mọi gia đ́nh, v́ ngài đă không quản
ngại đêm khuya, t́m đến mọi nơi để
trả giá chuộc lại nô lệ. Ngài đă cùng dân
chúng xây dựng lên Ngôi Đan Viện Ḍng Kín này. Ngài
rất ôn ḥa và vui vẽ với mọi người. Ngài
là một con người hiền lành, đối
với những người nghèo khổ và bệnh
tật ngài lại càng nhiệt tâm phục vụ hơn.
Ngài yêu cầu các y tá phải là những người
hiền lành, ôn ḥa và luôn vui vẽ với các bệnh
nhân. Điều này đối với ngài rất quan
trọng, bởi v́ nếu chăm sóc bệnh nhân mà
thiếu những đức tính này th́ cũng giống
như làm cho bệnh nhân càng đau nặng thêm hơn.
Bởi vậy ngài đă rất chú trọng đến
những chi tiết nho nhỏ đó".
Ngài cũng là cha giám đốc đệ tử
viện ở Macacu và là bề trên nhà dòng Thánh Phanxicô ở São Paolo. Năm 1811, theo
lời yêu cầu của Đức Giám Mục giáo
phận Săo Paulo và với sự cho phép của
cha bề trên, Ngài thành lập tu viện Thánh Clara ở Sorocaba.
Ngài sống quãng đời
còn lại ở nữ tu viện "Recolhimento de Nossa Senhora da
Luz" mà
ngài đã giúp thành lập.
Ngài an nghỉ trong Chúa ngày 23 tháng 12 năm 1822 tại Săo
Paulo, hưởng thọ 83 tuổi. và được chôn cất trong nhà thờ Recolhimento.
Mộ phần của ngài trở nên nơi hành hương cho các tín hữu khắp nơi tuôn đến để xin ơn nhờ lời cầu bầu của người cha nhân ái.
Ngài được Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II tôn phong chân phước ngày
ngày 25 tháng 10 năm 1998 và Đức Thánh Cha Benedictus XVI đă nâng Ngài lên hàng hiển thánh ngày
ngày 11 tháng 5 năm 2007 tại
quảng trường Campo de Marte, thành
phố São
Paolo, Ba Tây trong chuyến tông du Ba Tây để khai mạc Tổng Hội Nghị lần 5 của Hàng Giáo Phẩm Mỹ Châu La Tinh và Caribbean.
Trong
bài giảng thánh lễ tôn phong hiển thánh, Đức
Thánh Cha Beneđitô XVI đă đề cao gương sáng
của Cha Galvăo về sự sẵn sàng phục
vụ dân chúng, mỗi khi được yêu cầu.
Ngài là một vị linh hướng nổi tiếng.
Ngài mang lại b́nh an cho các tâm hồn và cho mọi
gia đ́nh. Ngài thực thi bác ái đặc biệt
đối với người nghèo khổ và bệnh
tật. Nhiều người đến với cha
để xin cha giải tội, v́ cha nhiệt thành, khôn
ngoan và thận trọng.
Đức
Thánh Cha nói: "Các bạn rất thân mến, Cha Galvăo đă
để lại cho chúng ta một gương sáng
đẹp đẽ dường nào để noi theo.
Những lời của cha thật là thực tế
đối với chúng ta là những người đang
sống trong một thời đại đầy
chủ thuyết duy khoái lạc, đó là những
lời được viết trong công thức tận
hiến của Cha: "Xin Mẹ cất mạng
sống của con đi, trước khi con xúc phạm
đến Người Con yêu dấu của Mẹ, là
Chúa của con!". Đó là những lời thật
mạnh mẽ, của một tâm hồn say mê,
những lời này phải trở nên thành phần
của đời sống b́nh thường của
mỗi Kitô hữu, dù họ là tu sĩ thánh hiến
hay không, và những lời ấy phải khơi lên
ước muốn sống trung thành với Thiên Chúa,
trong cũng như ngoài hôn nhân. Thế giới đang
cần những cuộc sống thanh khiết, những
tâm hồn trong sáng, với trí thông minh đơn sơ,
từ chối không để người ta coi ḿnh là
đồ vật lạc thú. Cần chống lại
những cơ quan truyền thông xă hội chế
nhạo sự thánh thiện của hôn nhân và sự
đồng trinh trước khi kết hôn...."
(Nhóm Tinh Thần phỏng dịch & nhuận chính
lại theo Patron Saints, Vatican Saints và Santi-Beati-Testimoni)
|