Ngày 14 tháng 12
St. John of the Cross
Tiến Sĩ Hội Thánh
(1542-1591)
Gioan là thánh vì cuộc đời ngài
là một nỗ lực quả cảm dám sống trọn với tên của ngài:
"của Thánh Giá". Sự điên rồ của thập giá cuối cùng đã
được thể hiện. Câu nói bất hủ của Ðức Kitô:
"Ai muốn theo
ta hãy từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo ta"
(Máccô
8:34b) là câu chuyện cuộc đời Thánh Gioan. Mầu Nhiệm Vượt Qua
từ sự chết đến sự sống đã được thể hiện trong cuộc
đời Thánh Gioan như một người cải cách, một nhà thơ thần bí và
là một linh mục thần học.
Sinh ngày 24 tháng 6 năm 1542 tại Fontiveros, Tây Ban Nha. Gioan hiểu
được sự quan trọng của tình yêu tự hiến là nhờ cha mẹ. Cha
ngài đã hy sinh của cải, danh vọng và sự an nhàn khi kết hôn với
cô con gái của người thợ dệt và vì đó đã bị gia đình từ
bỏ. Sau khi cha ngài từ trần, mẹ ngài cố gắng đùm bọc gia đình
trong khi họ lang thang đầu đường xó chợ để kiếm việc làm.
Những tấm gương hy sinh ấy đã giúp Gioan theo đuổi tình yêu vĩ đại
của chính ngài dành cho Thiên Chúa.
Dù gia đình đã tìm được việc
làm, nhưng vẫn không đủ ăn nên Gioan phải lang thang giữa thành phố
giầu có nhất Tây Ban Nha. Năm mười bốn tuổi, Gioan được nhận
vào làm việc trong bệnh viện với nhiệm vụ trông coi các bệnh nhân
bị chứng bệnh bất trị hoặc bị điên dại. Chính trong sự đau khổ
và nghèo nàn này, Gioan đã nhận biết và đã đi tìm hạnh phúc
không ở nơi trần gian, nhưng ở nơi Thiên Chúa.
Năm 1563, sau khi Gioan gia nhập dòng Carmel đi chân đất, Thánh
Têrêsa Avila nhờ ngài tiếp tay trong công việc cải cách. Cả hai
đều tin rằng nhà dòng phải trở về với đời sống cầu nguyện.
Nhiều tu sĩ Carmel cảm thấy bị đe dọa bởi sự cải tổ này nên một
số tu sĩ đã bắt cóc thánh nhân. Ngài bị nhốt trong một xà lim nhỏ
hẹp ở Toledo, Tây Ban Nha và bị tra tấn ba lần một tuần bởi chính các tu sĩ. Trong cái
tăm tối, lạnh lẽo, và cô quạnh của xà lim, tình yêu và đức tin
của ngài bừng lên như lửa. Ngài mất hết tất cả ngoại trừ
Thiên Chúa và Thiên Chúa đã đem cho ngài niềm vui vĩ đại
trong cái xà lim nhỏ bé đó.
Sau chín tháng tù đầy, Cha Gioan
vượt ngục bằng lối cửa sổ duy nhất của xà lim mà ngài đã leo
lên đó bằng sợi dây được kết bằng tấm vải trải giường, và
đem theo tất cả các bài thơ huyền bí mà ngài sáng tác trong thời
gian tù đầy. Vì không biết mình đang ở đâu, ngài phải theo một con
chó để đi vào thành phố. Ngài trốn trong bệnh xá của một tu viện
và ở đây ngài đọc thơ cho các nữ tu nghe. Từ đó, cuộc đời
ngài tận tụy cho việc chia sẻ và dẫn giải tình yêu Thiên Chúa.
Lẽ ra cuộc đời nghèo khổ và tù
đầy đã biến ngài thành một con người yếm thế cay đắng. Nhưng
ngược lại, ngài đã trở thành một người đam mê bí ẩn, sống
với sự tin tưởng rằng "Có ai thấy người ta yêu mến Thiên
Chúa bởi sự tàn nhẫn đâu?" và "Ở đâu không có tình
yêu, hãy đem lại tình yêu và bạn sẽ tìm thấy tình yêu."
Vì niềm vui chỉ xuất phát từ Thiên Chúa nên
Thánh Gioan tin rằng những ai tìm kiếm hạnh phúc ở trần gian này thì
giống như "một người đang chết đói mà há miệng đớp lấy
không khí." Ngài dạy rằng chỉ khi nào chúng ta dám cắt bỏ sợi
dây dục vọng thì chúng ta mới có thể bay lên cùng Thiên Chúa.
Là một tu sĩ dòng Carmel, ngài cảm
nghiệm sự thanh luyện tinh thần; là vị linh hướng, ngài cảm được
cuộc chiến đấu tinh thần nơi người khác; là một thần học-tâm
lý gia, ngài diễn tả và phân tích giá trị của sự đau khổ trong
các văn bản của ngài. Hầu hết các văn bản của ngài đều nhấn
mạnh đến cái giá phải trả của tinh thần kỷ luật, con đường
hiệp nhất với Thiên Chúa là: sống kỷ luật, từ bỏ mình, thanh
luyện. Một cách độc đáo và mạnh mẽ, Thánh Gioan nhấn mạnh đến
sự mâu thuẫn của Phúc Âm: Thập giá dẫn đến sự cứu chuộc,
đau khổ dẫn đến sự ngất ngây, tăm tối dẫn đến sự sáng, khi
từ bỏ là lúc làm sở hữu, hy sinh bản thân để kết hợp với
Thiên Chúa. Nếu bạn muốn giữ mạng sống mình thì bạn sẽ mất.
Thánh Gioan quả thật là người "của Thánh Giá."
Ngài từ
trần năm 49 tuổi ngày 14 tháng 12 năm 1591 tại Ubeda, Andalusia, Tây Ban
Nha - cuộc đời thật ngắn ngủi, nhưng trọn vẹn.
Cha Gioan được mai táng trong hầm mộ dưới nền nhà thờ. Vào đêm ngày Thứ Hai sau lễ an táng, các đan sĩ nhìn thấy một luồng sáng lớn bừng cháy trong nhiều phút.
Sau khi thánh nhân qua đời được chín tháng, mộ phần của ngài được mở ra lần đầu. Bà Doda Anna de Penisola vì muốn đem thi hài đấng thánh về trở về ngôi nhà bà đã xây dựng cho ngài tại thành phố Segovia nên đã xin được phép chính thức cải táng thi hài sau khi ngài qua đời 18 tháng.
Lúc đó, một thuộc quyền của đức vua là trung sĩ Phanxicô de Medina Zavallos được sai đến Ubeda để thương lượng việc chuyển hài cốt. Vâng theo thượng lệnh, cha bề trên đã đưa viên sứ giả vào nhà thờ ban đêm. Và khi mở cửa mộ, họ nhận ra một mùi thơm và thấy thi hài đấng thánh vẫn còn nguyên vẹn và mềm mại. Cha bề trên khi ấy từ chối không cho đem thi hài đi khỏi viện cớ lệnh chính thức chỉ truyền chuyển các xương mà thôi. Lúc ấy, trung sĩ Zavollas cắt một ngón tay để trình cho bà Doda Anna để làm bằng chứng xác thánh vẫn còn nguyên vẹn. Khi ngón tay bị cắt, máu tuôn ra nhỏ giọt như thể của một người đang sống.
Sau chín tháng chờ đợi thêm nữa, trung sĩ Zavollas lại đến Ubeda. Mộ phần được mở ra và thi hài được thấy vẫn còn toàn vẹn bên dưới lớp vôi đã được đổ vào lần trước. Trung sĩ cho xác thánh vào một chiếc bao và đem đi, nhưng mùa thơm từ xác thánh tỏa ra khắp nơi và gợi sự tò mò khi viên trung sĩ đi ngang qua, đến nỗi ai cũng gạn hỏi là trong bao có gì. Đến Madrid, các đan sĩ dòng Kín đặt xác thánh một một quan tài để chuyển về Segovia cho xứng đáng. Khi đến nơi, thi hài đấng thánh đã được nghinh tiếp với tất cả sự cung kính tôn vinh và được trưng bày trong nguyện đường cho các tín hữu đông đảo đến kính viếng.
Thi hài đấng thánh được cải lên vào các năm 1859 và 1909. Đến năm 1926, một đài vị nguy nga bằng cẩm thạch và đồng với màu sắc đep đẽ đã được xây dựng bằng số tiền quyên góp toàn quốc và được các nghệ nhân danh tiếng nhất Tây Ban Nha thực hiện. Trong lúc chuyển dời thi hài đấng thánh đến đài vị mới này, thi hài đấng thánh lại được mở ra cho các tín hữu kính viếng.
Lần cải táng gần đây nhất là vào năm 1955 nhân chuyến kinh lý của cha tổng quyền dòng Carmêlô. Lúc ấy , thi hài đấng thánh đã thấy hơi biến màu nhưng vẫn còn mềm mại tươi tốt.
Đức Giáo Hoàng Clement X tôn phong Chân Phước cho cha Gioan ngày 25 tháng 01 năm 1675 và Đức Giáo Hoàng Benedictus XIII đã nâng Ngài lên hàng hiển thánh ngày 27 tháng 12 năm 1726. Đức Giáo Hoàng Pius XI đã tuyên xưng cha Gioan của Thánh Giá là Tiến Sĩ Hội Thánh ngày 24 tháng 8 năm 1926.
(Trích Gương Thánh Nhân - ns Người Tín Hữu
online & Nhóm Tinh Thần nhuận chính lại theo Patron Saints,
Santi-Beati-Testimoni & "The Incorruptibles của Joan
Carroll Cruz / Matthias Ngọc Đính, CMC chuyển ngữ)
(Copyright © 2009 by Tinh Than Association. Send any comment or
question to Nhom Tinh Than. Có
thể sử dụng các bài do Nhóm Tinh Thần trích dịch và nhuận
chính vì nhu cầu tinh thần... xin vui lòng ghi rỏ nguồn xuất
xứ cũng như nhóm dịch giả) |