Thánh Giáo Hoàng Piô X, vị đại thánh của phép Thánh ThểTrong lần bầu Giáo Hoàng vào mùa hè năm 1908, khi nhận thấy các Đức Hồng Y có mặt trong cơ mật viện cứ từ từ dồn phiếu cho mình mỗi lúc mỗi tăng lên, ĐHY Giuseppe Sarto, Thượng Phụ thành Venise/Ý, với thái độ đầy run sợ đã khẩn khoản xin các Đức Hồng Y trong cơ mật viện: «Tôi bất lực và không xứng đáng. Xin các Đức Hồng Y hãy quên tôi đi!» Cuối cùng 50 trong số 62 vị Hồng Y trong cơ mật viện đã bỏ phiếu bầu ngài làm Giáo Hoàng. Khi nhận rõ được ý Chúa muốn ngài gánh vác trách nhiệm của Giáo Hội, ĐHY Giuseppe Sarto đã nói với cơ mật viện: «Xin quý Chư Huynh hãy giúp đỡ tôi. Tôi thành khẩn xin quý Chư Huynh hãy giúp đỡ tôi!» Đức Giáo Hoàng X là một trong những vị đại Giáo Hoàng đã canh tân Giáo Hội nhiều nhất, đúng với khẩu hiệu của ngài đã chọn khi lên ngôi Giáo Hoàng: «Đổi mới tất cả trong Đức Kitô.»![]() Tuy nhiên, khi được mười một tuổi, Beppo - cái tên người ta thường gọi ngài - hằng ngày phải đi bộ bảy cây số đến học tại trường La-tinh ở Castelfranco hầu để kết thúc được chương trình trung học phổ thông và để theo học triết và thần học, mãi cho tới khi ngài được nhận vào Chủng Viện ở Padua. Một vị Linh Mục năng nổ, thánh thiện Vào năm 1858, thầy Giuseppe Sarto được thụ phong Linh Mục ở Castelfranco. Là một Linh Mục hăng hái và có lòng đạo đức sâu xa, trước hết cha Giuseppe Sarto làm Phó xứ tại Tombolo và rồi làm cha Quản xứ tại Salzano. Ngay khi ngài còn là Phó xứ, người ta đã ghi nhận như sau: «Mỗi buổi sáng, ngài thức dậy rất sớm và mở cửa nhà thờ, vì ngài không muốn làm phiền đến ông từ. Ngài đọc Kinh Nhật Tụng và chầu Thánh Thể. Sau đó ngài tiến lên bàn thờ dâng Thánh Lễ với lòng đầy vui tươi phấn khởi. Suốt giờ cử hành Thánh Lễ, tâm hồn ngài chìm sâu vào chiêm niệm hầu như ngài đã quên hết thế gian.» Một tín hữu trong họ đạo của ngài đã đơn sơ chân thành nói: «Nhìn cha Sarto dâng lễ, con cứ tưởng như mình đã được nhìn thấy Chúa Giêsu đang đứng trên bàn thờ vậy.» ![]() Đức Giám Mục (Zinelli de Treviso) đã phê nhận về cha Sarto sau chuyến kinh lý giáo xứ Salzano của ngài như sau: «Trong giáo xứ bao trùm một bầu không khí thật đạo đức sốt sắng. Toàn thể giáo dân đều một lòng với cha quản xứ. Việc đón nhận các bí tích rất hồ hởi, số người rước lễ rất cao. Các trẻ em trong giáo xứ được dạy dỗ giáo lý rất chu đáo cẩn thận. Còn tất cả những gì liên quan đến Thánh Lễ thì hoàn toàn không thể chê vào đâu được cả.» Sau đó, cha Sarto được đề cử làm cha quản xứ nhà thờ chính tòa, cha Tổng đại diện và làm giáo sư tại Đại Chủng Viện Treviso. Một Giám Mục gương mẫu Sau 5 năm liền làm cha Tổng Đại Diện ở Treviso, ĐTC Lêô XIII tấn phong cha Sarto làm Giám Mục Mantua vào năm 1884. Đức Cha Sarto điều khiển giáo phận Mantua mãi cho tới năm 1893. Trong một lá thư luân lưu gửi các giáo xứ, Đức Cha viết là ở đây «các nhà thờ thì giá lạnh hoang tàn, các bàn thờ bị bỏ không, các toà giảng thì câm nín và các toà giải tội thì trống rỗng, bởi vì thiếu các Linh Mục để đảm nhận những công việc cao cả đó.» Để cải thiện tình trạng các giáo xứ, nhất là để tìm phương cách cổ vũ và làm sống lại ơn gọi Linh Mục đang thiếu thốn trầm trọng, Đức Cha Sarto đã triệu tập một Công nghị giáo phận. Chương trình chầu và tôn thờ Mình Thánh Chúa là trọng tâm mà Đức Cha muốn đặt lên hàng đầu trong công cuộc cải thiện tình trạng của giáo phận. Vì thế, Đức Cha Sartô đã cho đặt Mình Thánh Chúa trên bàn thờ và ngài cùng với toàn thể các Linh Mục chầu suốt một tiếng đồng hồ liền. Vào năm 1893, Đức Cha Sarto được bầu làm Thượng Phụ thành Venise. Hai năm sau đó xảy ra tại Venise một sự cố xúc phạm đến Mình Thánh Chúa một cách nặng nề. Số là có kẻ gian phi đã vào nhà thờ ăn trộm chén đựng Mình Thánh Chúa trong Nhà Tạm và mang cả Mình Thánh Chúa ra đổ khắp nơi ngoài đường đi lại. Đức Thượng Phụ Sarto đã kêu mời tất cả mọi tín hữu trong giáo phận làm việc đền bù phạt tạ tội phạm thánh công khai như thế và lời kêu gọi của ngài đã được mọi tín hữu khắp nơi hưởng ứng nồng nhiệt. Tiếp đến, để mọi người sống đức tin Kitô giáo trong cuộc sống cụ thể hằng ngày của mình, Đức Thượng Phụ Sarto đã khuyến khích mọi người hãy siêng năng tham dự Thánh Lễ. Bởi vậy, vào năm 1896, ngài đã tổ chức đại hội Thánh Thể toàn giáo phận tại Venise. Và để ca tụng Chúa Giêsu trong Bí tích Thánh Thể và để phạt tạ những tội lỗi nhân loại đã xúc phạm đến Bí tích Tình Yêu này, chính ngài đã giảng lễ và diễn giải về mầu nhiệm Thánh Thể một cách hùng hồn và đầy ấn tượng. Từ đó hàng đoàn ngũ các tín hữu đã đáp lại lời kêu mời của ngài và đã đi tham dự Thánh Lễ rất đông. Tại các giáo xứ các tín hữu còn tổ chức chầu Mình Thánh suốt cả đêm ngày nữa. Một vị Giáo Hoàng canh tân Giáo Hội Mười năm sau đó, vào ngày 4/8/1903, Đức Thượng Phụ Venise đã được bầu làm Giáo Hoàng. Thoạt đầu ngài đã từ chối, nhưng rồi liền sau đó ngài đã nhận ra được thánh ý Chúa và đã chấp nhận. Vì đầy lòng tin tưởng phó thác vào lời chuyển cầu của các thánh Giáo Hoàng đã mang tên Piô trước ngài mà ngài rất sùng kính, tân Giáo Hoàng Giuseppe Sarto đã chọn biệt hiệu là Piô X. Ngay từ đầu, ĐGH Piô X đã quan tâm một cách đặc biệt đến chương
trình mục vụ trong Giáo Hội. Ngài tìm cách quân bình giữa thề
giới tân tiến và truyền thống Kitô giáo. Nhưng trước hết, ngài
chăm lo đến việc canh tân nội bô Giáo Hội, đúng với khẩu
hiệu của ngài chọn khi lên ngôi Giáo Hoàng là: «Đổi mới tất
cả trong Đức Kitô.» Vì thế, Ngài đã ban hành lệnh: Đức Piô X luôn xác tín rằng qua việc rước lễ hằng ngày, chúng
ta được tiếp rước Chúa Giêsu trong phép Thánh Thể, chúng ta sẽ
được củng cố, được thêm sức mạnh và lòng dũng cảm để cùng
Người chiến thắng được cuộc sống đầy căm go thử thách này.
Vì trước đó từng có những trào lưu và quan niệm cho rằng các
tín hữu chỉ mỗi tháng hay mỗi năm mới được phép rước lễ
một lần mà thôi. Nhưng Đức Piô X lại muốn cộng đồng Dân Chúa
phải trở thành cộng đồng Thánh Thể. Ngài viết: LM Gioan Bosco Nguyễn Hữu Thy |